Du Chơi
1.
phía đông của biển từ istanbul
ba bầy chó
đi săn
bên ngoài những hàng cột
tận cùng đường
là nửa khúc tượng
một ủy viên chính trị
đối mặt
bích chương đầy hình các a-da-tô-la
những hành lang kín, khu người Minh Hương, Chợ Lớn chào năm mới
màu đỏ chói từ
những biểu chương phi-thường-phi-lý và các giấy quảng cáo giẫy dụa
deux demis, âm với dương, vẫn xoáy tròn
không ngừng để có
vị thế
“cái mẹo đấy” – anh nói
giữa các hàng cột giao hàng, mở khẩu
lưỡi đánh bóng đỏ
rao to
chỉ để giữ chỗ
2.
không thấy hết
những hình hoa mẫu đơn
in bằng mực tầu đen
và các hình bác Mao in lụa
cái mụt ruồi nổi
nổi màu đỏ hỏn
nổi màu đỏ hỏn?
suỵt, suỵt
nói khẽ thôi, đừng hỏi
nó là
phẩm
chế tạo
3.
sau màu đỏ
lại quyển sách đen
bìa mang tên hoàng tuyết hay còn gọi là nửa bạch bán thanh
nơi ả đào lanh lợi nhất có lần đã sống
trong Kiều Nguyễn Du
lời sấm truyền và đống tiền giả cháy vụn
trên miếng đất chôn
bãi sách dầy và các cổng thành đô
bầy quan lại dã man
trở mặt xu thời nhà cách mạng
những phòng tối, vòi mắt dài
dàn thủy tiên & uất kim hương
áo lót màu xanh nhạt
mình ai cũng có căn nhà hướng ánh mặt trời
chợt mất biến
trước mắt
màn ảo thuật của
thần lửa
hay các nửa thánh nửa thần nào đó
4.
bên cạnh cái gối đầu
trên tấm thảm đan những cành hoa huệ (có vết nhơ, vết cháy tàn thuốc lá)
tôi dớm bộ
không sao đâu, anh nói
cục đá lạnh và cơn tắm rào mát rượi
chào giàn mưa đá trắng xóa nô en
để lại vài đồng bạc
để lại
con chó sẽ sủa, một chút thôi
cứ để một phần tối thiểu
cứ để
5.
chó chúng không đánh được hơi màu đậm thẵm
thư họa, làn lông mi trang sức mỹ miều
bước chân vô tưởng dưới ban công đầy rêu bao phủ
những sao đêm lóng lánh, màu trăng cuối mùa hết rõ
hành lang đầy bóng hồn hoan hỉ, tiếng láy hợp âm
rồi lại thấy mình đứng tại phương đông